Bob nhìn đồng hồ: hai mươi lăm phút.
Bob phát bài hát của Fluke được hai mươi lăm phút rồi. Năm phút nữa sẽ hết băng. Bob sẽ phải cho tua lại để phát một lần nữa.
Tư thế của Bob không có gì là thoải mái. Bob ngồi chồm hổm để cầm máy ghi âm dưới nước và không ngừng giậm chân và nhúc nhích các ngón chân: nước quá lạnh, Bob sợ chân sẽ bị tê cóng nếu không cử động.
Bob nhổm dậy một chút. Có phải là trí tưởng tượng của Bob hay không? Hay đúng là Bob đã nhìn thấy một điểm nhô trên biển cách bờ khoảng một trăm mét?
Lại thấy nữa: một chỗ tròn nhô lên trên mặt nước biển gợn sóng. Vậy là Bob nhìn không lầm. Bob cảm động quá và quên giậm chân. Cậu cứ đứng yên chờ, mắt nhìn trừng trừng trước mặt.
Điều đầu tiên mà Bob thấy là cái hộp kim loại. Nó nhô ra khỏi mặt nước cách Bob hai mét. Rồi cái đầu của Fluke cũng xuất hiện theo. Con cá voi đến áp mũi vào chân Bob.
- Fluke ơi! Fluke!
Bob không còn thấy lạnh nữa. Bob chạy ra ôm Fluke.
- Fluke! Fluke ngoan quá!
Fluke có vẻ rất mừng được gặp lại Bob. Nó đứng trên cái đuôi rồi nhìn Bob như để hỏi.
- Xin lỗi, Bob nói và tắt máy ghi âm. Bọn mình đã phá bạn.
Bob không biết con cá voi mong đợi cái gì ở cuối chuyến đi. Gặp một con cá voi khác? Hay nó nhận ra giọng nó? Hay nó chỉ tò mò y như Bob, nếu Bob được nghe giọng của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-bi-an-bat-coc-ca-voi/2520107/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.