“Lên lầu trước đi.” Tạ Kỷ Bạch nói.Tạ Kỷ Bạch và Đường Tín vào cửa hàng búp bê, theo trợ lý của Ngu Cốc lên lầu vào phòng làm việc, lúc mở cửa, bên trong còn thật chỉnh tề.“Chúng tôi cũng không biết trên lá thư này viết cái gì, dù sao sau khi xem xong Ngu tiên sinh rất khác lạ.” Trợ lý mời bọn họ tiến vào, nói.Trợ lý nói, vội vã đi tới bàn làm việc, sau đó từ phía sau lấy ra một phong thư, nói: “Chính là cái này.”Tạ Kỷ Bạch nhận lấy phong thư trong tay trợ lý, nhịn không được nhíu mi, anh lập tức lấy ra một túi vật chứng, đem phong thư bỏ vào, lúc này mới cầm tỉ mỉ nghiên cứu.Một phong thư nhìn rất bình thường, màu trắng, trên đó viết sáu chữ “người nhận Ngu Cốc tiên sinh”, trừ cái đó ra cũng không có địa chỉ mã bưu chính và dấu bưu kiện.“Chữ này…” Đường Tín chỉ thoáng nhìn, lập tức nói rằng: “Là người kia.”Tạ Kỷ Bạch gật đầu, vài chữ trên phong thư và trong quyển sách kí ức của cá giống nhau như đúc, chắc chắn là từ cùng một người viết. 
Nhưng mà rốt cuộc là có phải hay không, còn phải lấy về làm giám định mới được.Bên trong phong thư không có cái gì, chắc là bị Ngu Cốc cầm đi, hiện tại cũng chỉ có một phong thư như thế ở chỗ này, còn lại cái gì cũng không có.Tạ Kỷ Bạch hỏi: “Phong thư này xuất hiện lúc nào?”Trợ lý nhớ lại một chút, nói: “Đại khái là ngày hôm qua hơn mười một giờ khuya.”Căn cứ vào trí nhớ của trợ lý, từ lần đầu tiên có cảnh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-an-cuoi-cung/3950670/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.