Lời này ý tứ đương nhiên chính là đang nói, tối hôm nay Đường Tín nấu cơm.“Em đi trước.” Tạ Kỷ Bạch nhìn thoáng qua đồng hồ, liền đi ra cửa hướng tới phòng làm việc của Đường Tín.Trần Diễm Thải hưng phấn, nói: “Đội phó và Đường pháp y quan hệ không tệ nha.”Trần Vạn Đình trố mắt đứng nhìn, sau khi phản ứng lại thì có chút bó tay.“Lão đại, biểu cảm của anh là thế nào.” Trần Diễm Thải nói: “Đội phó vẫn luôn ở một mình, hiện tại có người ở cùng cậu ấy thì thật quá tốt.
Đường pháp y thoạt nhìn có chút tùy tiện, nhưng mà dùng trực giác của em xem ra, anh ta cũng không phải người lợi dụng lúc người khác gặp khó khăn đâu.
Bọn họ ở cùng một chỗ, lúc không có chuyện gì làm trong phòng có người nói chuyện cùng, em nghĩ với đội phó cũng là một chuyện tốt.”Trần Vạn Đình sửng sốt, suy nghĩ một chút nói: “Em nói… cũng đúng.”Lúc Tạ Kỷ Bạch đi tìm Đường Tín, Đường Tín còn chưa xong việc, Tạ Kỷ Bạch xuất hiện, anh mới phát hiện đã không còn sớm, sợ rằng chờ một lát nữa, siêu thị phải đóng cửa.Đường Tín đi tới, đem găng tay khẩu trang đều tháo xuống, nói: “Cậu chờ tôi một chút, sắp xong rồi.”“Anh bên này thế nào rồi?” Tạ Kỷ Bạch nói: “Nếu như không tốt, tôi…”“Đã sắp xong rồi.” Đường Tín nói: “Còn dư lại giao cho trợ thủ của tôi, chúng ta có thể đi.”Đường Tín đem áo khoác blouse cởi xuống, thay bằng một cái áo khoác dài, liền theo Tạ Kỷ Bạch cùng đi ra phòng làm việc.Đường Tín đi tới, hít sâu một hơi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-an-cuoi-cung/3950654/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.