Editor: Rin
Beta: Manh Manh
----------------------------------------
Đêm đó, sau khi Ngụy Hằng bôi thuốc cho Hạ Thường An liền ôm cậu, nhìn cậu ngủ thiếp đi. Ngày hôm sau Ngụy Hằng không hỏi đến chuyện cũ, Hạ Thường An cũng không chủ động giải thích, cả hai đều làm bộ chuyện này chưa bao giờ phát sinh.
Nhưng Ngụy Hằng biết, việc này căn bản chưa chấm dứt.
Hạ Thường An sợ hắn.
Tuy Hạ Thường An chưa bao giờ biểu hiện rõ ra ngoài nhưng Ngụy Hằng có thể cảm nhận được.
Nếu như hôm nào hắn biểu hiện ra một chút dáng vẻ tâm trạng đang không tốt thôi thì Hạ Thường An liền khẩn trương đến mức không dám thở mạnh, giống như bé ngoan ở bên cạnh hắn yên yên tĩnh tĩnh. Khi Hạ Thường An nói chuyện, nếu thấy hắn hơi hơi nhăn mặt chau mày, Hạ Thường An sẽ ngay lập tức hạ thấp giọng, có lúc thậm chí còn ngậm miệng lại khi chỉ mới nói có một nửa. Lúc make love hắn luôn luôn có chút thô bạo, Hạ Thường An mỗi khi bị hắn làm cho đau đớn cũng không dám kêu thành tiếng, chỉ là nắm thật chặt cánh tay của mình đến trắng bệch, cắn môi nhỏ giọng hừ hừ.
Ngụy Hằng không biết tại sao Hạ Thường An lại sợ hắn như vậy. Hắn vẫn cho là chính mình đối Hạ Thường An phi thường ôn nhu, hắn chưa từng nói nặng một lời với cậu, động thủ đánh người lại càng là chuyện không thể nào. Ngụy Hằng biết mình tính khí không tốt, có đôi khi tức giận cấp trên, chuyện gì cũng có thể làm được, cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-an-chia-tay-cua-mot-ten-luoi-khong-muon-lam-viec-nha/3440587/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.