Edit: Dan
Beta: Manh Manh
---------------------------------------
Hạ Thường An có bao giờ đố kị với Nghiễm Trản không?
Thành thật mà nói, có.
Năm ấy Nghiễm Trản sinh ra, Hạ Thường An 13 tuổi, chính là thời kì thiếu niên chuẩn bị phản nghịch. Nhưng Hạ Thường An còn chưa kịp phản nghịch, đã bị ép buộc tiến vào cuộc sống ngày ngày đêm đêm giặt tã trẻ con.
( Khả: thú thật thì... cái này giống mình hồi xưa.. ngẫm lại mà thấy QAQ...)
Tính tình cha dượng của Hạ Thường An chính ra còn đạt trên mức yêu cầu của một người cha dượng, ông chưa bao giờ tận lực gây khó dễ cho cậu, cũng vẫn luôn nỗ lực đối xử với cậu như con ruột, bất công cũng không quá rõ ràng. Ông đối Hạ Thường An từ trước đến nay không có yêu cầu gì, cũng không giống với người cha đã mất vì tai nạn giao thông kia của cậu một lời không hợp liền níu quần áo đánh nhau. Ngày lễ ngày Tết cũng sẽ nhét cho Hạ Thường An một bao lì xì không nhỏ, trên bàn ăn tình cờ cũng sẽ nhớ tới mà hỏi con lớn bài tập như thế nào, Hạ Thường An rất cảm kích ông.
Nhưng đối với Nghiễm Trản, ông lại giống như tất cả những nghiêm phụ khác mà quản giáo hắn. Tại thời điểm hắn không nghe lời sẽ nghĩ kĩ sức lực, đánh mấy cái vào lòng bàn tay của hắn, nhưng ngay sau đó lại ôm hắn mà dỗ mà dành, uy kẹo rồi cho hắn ngồi lên vai làm kỵ sĩ cưỡi đại mã. Truyện chỉ có tại Ý Vị Nhân Sinh. Sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-an-chia-tay-cua-mot-ten-luoi-khong-muon-lam-viec-nha/3440584/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.