Edit: Dan
Beta: Manh Manh
---------------------------------------------
"Ngụy Hằng, chúng ta chia tay đi."
Hạ Thường An cúi thấp đầu, hai bàn tay dưới bàn nắm chặt, lưng cậu gục xuống thẳng tắp, như một cây cung sắp gãy.
Người đàn ông đối diện đang cau mày tháo cà vạt. Sau khi nghe thấy câu này, động tác của anh hơi ngưng lại, quay đầu, nhướng mày nhìn về phía Hạ Thường An, tay phải kéo phăng cà vạt xuống.
"Em đang nói cái gì vậy?"
Hạ Thường An hít một hơi thật sâu, lấy hết can đảm ngẩng đầu lên, bất chợt nhìn thẳng vào con ngươi đen như mực của người đối diện liền trốn tránh, cấp tốc đem tầm mắt hướng về phía cổ áo sơ mi đang hơi mở của người kia. Âm thanh ổn định lại một lần nữa vang lên.
"Chúng ta, chia tay đi."
Ngụy Hằng nhếch môi cười khẽ một tiếng, cởi bộ âu phục, tiện tay ném lên thành ghế, kéo chiếc ghế đối diện Hạ Thường An ngồi xuống. Tay phải nhẫn không được mà gõ gõ lên mặt bàn.
"Nói đi, lần này lại là vì cái gì? Anh làm gì có lỗi với em?"
Hạ Thường An lắc đầu, ngập ngừng trong giây lát: "Ngụy Hằng, em không có cảm giác với anh..."
Ngụy Hằng "sách" một tiếng.
"Hạ Thường An." Ngụy Hằng nói, "Tôi biết, dạo gần đây tôi dành rất ít thời gian cho em, nhưng lúc này là quãng thời gian bận rộn nhất của công ty. Em cũng không phải không rõ. Tôi không biết gần đây em lại bị làm sao, cả ngày muốn đùa giỡn trêu chọc, nhưng tôi thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-an-chia-tay-cua-mot-ten-luoi-khong-muon-lam-viec-nha/3440580/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.