Về lại Crazy, Hứa Ngụy cũng không muốn che giấu Diệp Khiêm nên mở miệng nói thẳng.
“Vết thương trên ngực tôi đã lành rồi… tối nay tôi muốn xử lý Ngô Quân Thịnh.”
Lần nữa nghe thấy cái tên vừa xa lạ vừa quen thuộc đó vang vọng ở bên tai, sắc mặt cậu không khỏi tái xanh trong nháy mắt.
“Khiêm!” Gã vội vàng tiến đến, ôm chầm cậu vào lòng, vỗ về an ủi.
“Đừng sợ, có tôi đây. Quá khứ kia, tôi giúp em xóa sạch.”
“Hứa Ngụy.” Diệp Khiêm khe khẽ gọi, toàn thân mềm nhũn tựa đầu lên bờ vai vững chãi của đối phương thấp giọng thủ thỉ.
“Tôi nghe.”
“Đau quá.” Cậu nức nở, thanh âm nghẹn ngào vỡ vụng tựa như tiếng mèo kêu.
Hứa Ngụy càng thêm phần dùng lực, cánh tay săn chắc siết lấy vòng eo nhỏ mảnh mai.
“Qua cả rồi.” Gã ôn nhu vuốt ve tấm lưng gầy đang run run sợ hãi.
“Tin tôi đi. Về sau tôi nhất định trả cho em một vùng trời tươi sáng.”
Diệp Khiêm im lặng vùi mình vào hơi ấm mỏng manh nơi da thịt tiếp xúc. Cậu vươn tay ghì chặt cổ đối phương.
Nhẹ nhàng in lên đôi môi mỏng một nụ hôn nồng cháy.
Lúc hai người tách ra, cậu tha thiết khẩn cầu:
“Lần này hãy để tôi đi cùng với chú.”
“Không được.” Gã nghiêm mặt từ chối.
“Tại sao? Món nợ của tôi, tôi muốn tự mình đòi.” Diệp Khiêm lạnh giọng cáu kỉnh.
“Tôi không thể để bàn tay em dính máu.” Hứa Ngụy khẳng định. Ẩn trong đôi mắt phượng hẹp dài là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong/3542600/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.