Bài hát kết thúc trong những nốt nhạc trầm, bi thương da diết, rót vào lòng người nghe một chén sầu tản mạn bâng quơ. Diệp Khiêm ưu nhã đóng lại nắp đàn, nhường sân khấu cho một nam ca sĩ trẻ và vũ công biễu diễn rồi chậm rãi bước đến ngồi xuống bên cạnh Cao Gia Minh.
“Sao anh lại đến đây?” Cậu thấp giọng hỏi, có phần mất tự nhiên mà di chuyển tầm nhìn, chẳng dám mặt đối mặt thẳng thắn với anh.
“Đến tìm em đối ẩm.” Cao Gia Minh cười đáp. Vẫn chưa hề nhận ra bầu không khí khác lạ ở xung quanh.
“Một chai Martell Blue Swift.” Anh gõ tay lên quầy, ra hiệu với chàng bartender đang say mê pha chế.
“Nếu anh muốn uống rượu, chúng ta có thể lên tầng ba ngồi cho thoáng.” Diệp Khiêm gợi ý. Hơn hết là cậu không muốn ánh trăng sáng vẫn luôn ngời ngợi ngự ở trên cao kia bị mây đen của trần tục nhuộm bẩn che mờ. Crazy càng về khuya càng trở nên thác loạn. Cậu sợ rằng anh sẽ nhìn thấu đều ô uế lệch lạc mà cậu vẫn luôn che đậy đè nén trong suốt những năm qua.
“Không cần đâu, anh cũng muốn hòa mình vào cuộc vui náo nhiệt, thử buông thả phóng túng một lần.” Vừa nói, Cao Gia Minh vừa cẩn thận rót rượu vào hai cốc thủy tinh. Một đẩy đến trước mặt Diệp Khiêm, một tự mình nhâm nhi thưởng thức.
Nương theo tiếng nhạc jazz cổ điển mang đậm phong cách ngẫu hứng tự do của vùng đất Chicago lộng gió. Nam vũ công trên sân khấu bắt đầu đưa đẩy vòng hông, tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong/3481206/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.