Buổi hội nghị kết thúc viên mãn bằng bản hợp đồng trị giá nghìn tỷ, Diệp Chí Viễn hệt như một con khổng tước kiêu ngạo xòe đuôi hất cằm vênh mặt mà khiêu khích đi đến chỗ Diệp Khiêm.
"Chậc, thật ngại quá. Em trai à...dự án lần này anh lỡ đoạt mất rồi."
"Ngu ngốc." Diệp Khiêm bật ra một nụ cười lạnh, dùng ánh mắt khinh bỉ mà nhìn người đang diễu võ dương oai.
"Làm ơn tránh đường. Tôi không có hứng thú xem xiếc khỉ."
"Mày...!" Lần nữa tự đưa mặt ra cho người ta vả, Diệp Chí Viễn chẳng thể làm gì khác hơn ngoại trừ nuốt cục tức vào lòng, vẫn cố bày ra dáng vẻ đạo mạo giả dối mà tiếp tục móc mỉa châm biếm.
"Ngựa non háo đá. Cái bằng Thạc sĩ của mày chung quy cũng chỉ có thế. Giẻ rách làm sao sánh được với áo bào. Con của tiểu tam thì làm sao có thể ngang hàng với dòng chính thất."
"Vậy sao?" Diệp Khiêm không chút yếu thế mà tiến lên một bước, thản nhiên đối mặt với Diệp Chí Viễn, cười càng thêm sâu. Cậu giơ dòng tin nhắn hiển thị trên màng hình điện thoại, chậm rãi buông một câu thật rành mạch rõ ràng:
"Dự án xây dựng tuyến đường sắt cao tốc Bắc - Nam, Gaurch thắng thầu rồi."
Nói đoạn, cậu lại ghé sát vào vành tai gã thấp giọng tuyên chiến.
"Anh trai yêu quý của em. Cuộc chơi bây giờ mới chính thức bắt đầu. "
Vẻ mặt dương dương tự đắc của Diệp Chí Viễn nhất thời đông cứng, méo mó đến khó coi. Gã siết chặt nắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong/3454463/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.