Nói xong Ninh Tuyết quay người rời đi, về đến Hạ gia thì Ninh Tuyết mới hay Hạ phu nhân bị ngất xỉu, nên liền lập tức chạy vào phòng xem, thì nhìn thấy An Thành đang ngồi cạnh giường đút thuốc cho phu nhân, Ninh Tuyết bước đến gần thì phu nhân hỏi:
- Tướng quân người về rồi sao?
Ninh Tuyết lập tức ngồi xuống giường hai tay nắm lấy bàn tay của phu nhân nói:
- Mẫu thân là con Ninh Tuyết đây.
Phu nhân mỉm cười nói:
- Tướng quân về rồi, để ta bảo hạ nhân làm vài món ăn tướng quân thích rồi chúng ta đợi Ninh Tuyết về rồi cùng ăn, chắc con bé lại cùng An Thành lẻn ra ngoài chơi rồi.
Ninh Tuyết hoang mang nước mắt rưng rưng hai tay lay bàn tay của phu nhân rồi hỏi:
- Mẫu thân con là Ninh Tuyết, là Ninh Tuyết đây người không nhận ra con sao?
An Thành ngồi cạnh bên nắm lấy tay của Ninh Tuyết lắc lắc đầu, rồi An Thành nhìn sang phu nhân rồi nói:
- Bá mẫu người nghĩ ngơi một chút, lát nữa Ninh Tuyết về chúng ta sẽ cùng nhau ăn tối.
Phu nhân nghe vậy liền mỉm cười gật đầu nói:
- An Thành là con sao…
An Thành gật đầu, phu nhân mỉm cười từ tốn nói:
- An Thành à… đứa trẻ ngoan ngoãn này… lúc nào cũng phiền con phải chăm sóc cho Tuyết Nhi… thật là làm phiền con rồi…
An Thành mỉm cười lắc đầu đáp:
- Bá mẫu à… không phiền… thật đó…
Phu nhân khẽ gật đầu rồi hướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-xuyen-tam-kiep-mot-bi-ngan/3318627/chuong-106.html