Trong lúc đang căng não ra suy nghĩ ngọn nguồn vấn đề thì bất thình lình A Tề nghe được tiếng sáo vang lên đâu đây, tiếng sáo trong veo nghe rất êm tai rất thoải mái, A Tề bị tiếng sáo thu hút nên A Tề cất bước tìm đến nơi phát ra âm thanh đó, đi được một lát thì nhìn thấy một con sông, càng tiến lại gần tiếng sáo càng rõ ràng hơn. 
Một bước lại gần A Tề nhìn thấy một chàng trai vẻ ngoài thư sinh, dáng người cao ráo, gương mặt sáng láng, ngồi bên gốc cây thông, A Tề bất giác lặng lẽ tiến lại sát bên cạnh, chàng thư sinh đó cũng đột ngột ngừng lại ngẩng đầu nhìn A Tề, bốn mắt nhìn nhau hồi lâu thấy chàng trai đó nở nụ cười với mình A Tề mới giật bắn người và lập tức chắp tay cúi người giải thích, A Tề nói: 
- Thất lễ thất lễ rồi, ta không có ý xấu chỉ là thuận đường đi ngang qua đây đang dừng nghỉ chân thì bị tiếng sáo của huynh thu hút đến đây, xin huynh thứ lỗi. . 
Chàng thư sinh ấy chỉ cười với nụ cười ấm áp, A Tề thấy vậy cũng gượng cười cho đỡ thẹn, thấy chàng thư sinh không đáp trả A Tề quyết rời đi không làm phiền chàng thư sinh đó A Tề nói: 
- Ta xin lỗi vì đã làm mất nhã hứng của huynh, vậy ta xin phép đi trước, không phiền huynh tiếp tục thổi sáo, cáo từ. 
Nói xong A Tề quay lưng bước đi, chàng thư sinh ấy cất tiếng nói: 
- Ta còn chưa nói gì mà huynh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-xuyen-tam-kiep-mot-bi-ngan/2549004/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.