Toàn Phong nhìn chằm chằm A Tề, trong khi A Tề đang lo lắng lời nói dối của mình có thành công khiến họ tin tưởng hay không, thì Triều Tống bất ngờ cười phá lên bước tới khoác tay qua cổ A Tề và nói: 
- Thì ra là vậy làm ta hết hồn….ta đã nói mà tên tiểu tử chân yếu tay mềm như đệ thì sao có thể là Tề Vương được chứ….cứ thích trêu đùa với ta. 
A Tề bị tay của Triều Tống kẹp cứng cổ nhưng vẫn lén lén nhìn sang Toàn Phong, thấy Toàn Phong có vẻ vẫn chưa tin lắm nên A Tề nói tiếp: 
- Thực ra từ lâu đệ đã muốn nói cho hai người biết rõ rồi phần vì quân lệnh như núi phần thì vì chuyện này khá nguy hiểm ảnh hưởng lớn nên đệ không thể tiết lộ nếu như tin này để lộ ra thì…. 
Toàn Phong nhìn thấy A Tề ngập ngừng liền nói: 
- Thì….thì sẽ bị xử phạt….rất nặng, đúng vậy, hình phạt này e rằng ba người chúng ta cộng lại cũng gánh không nổi đâu. 
A Tề thấy rõ được sự đồng cảm trên gương mặt của Toàn Phong nên liền tỏ vẻ buồn rầu mà nói tiếp: 
- Đệ thực sự không muốn giấu diếm hai người đâu nhưng….nhưng nếu bây giờ hai người đã biết rồi thì giúp đệ tìm ra số binh khí bị mất cắp đó để đệ còn báo cáo với Vương gia để ngài còn phụng mệnh với Hoàng thượng, nếu không đệ sẽ bị Vương gia trách phạt mất. 
Nghe vậy Triều Tống liền vỗ ngực mạnh miệng nói: 
- Được, một ngày đệ gọi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-xuyen-tam-kiep-mot-bi-ngan/2548977/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.