Nhìn thấy nụ cười gian trá đó A Tề cảm thấy có điều gì không ổn liền lập tức cho dừng ngựa, ngước nhìn Diệc Vương hỏi: 
- Đệ nói vậy có ý gì? 
Một lát sau, Diệc Vương cho binh đưa đến một người, mắt miệng bị khăn bịt kín tay cũng bị trói chặt, Diệc Vương cười to chế nhạo hỏi A Tề: 
- Tam ca huynh nhận ra người này là ai không? 
Thoạt nhìn qua A Tề nhận ra ngay đó là hoàng hậu liền hô to: 
- Mẫu hậu, An đệ... đệ như vậy là có ý gì? 
Diệc Vương lém lĩnh cười rồi nói: 
- Huynh nghĩ xem đây là ý gì? 
Diệc Vương cởi khăn bịt trên mắt và miệng của hoàng hậu ra, nhìn thấy A Tề hoàng hậu khóc lóc thê lương và nói: 
- Thiên Nhi con phải cẩn thận, là An Nhi đưa quân vào thành tạo phản đã mưu sát bệ hạ. 
Những lời nói của hoàng hậu như sét đánh ngang tai A Tề, không chấp nhận sự thực A Tề hỏi: 
- Mưu phản sao? Tại sao đệ làm vậy? 
Nghe vậy Toàn Phong và Triều Tống cởi ngựa chạy về phía A Tề, Diệc Vương nổi giận đùng đùng, phồng man trợn mắt nhìn A Tề rồi nói: 
- Ngươi hỏi ta tại sao mưu phản sao? Tại sao lại giết vua sao? Ông ấy chết là đáng, tại sao trong khi ta và ngươi đều là vương tử đều con của ông ấy, tại sao ông ấy thà rằng chọn một kẻ như ngươi làm thái tử cũng không chọn ta, ngươi chỉ là một nữ nhi mà muốn làm ngồi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-xuyen-tam-kiep-mot-bi-ngan/2548945/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.