Nói xong Ninh Tuyết lập tức chạy ra ngoài ngồi cùng An Thành, An Thành cũng khá bất ngờ trước hai chữ “ huynh trưởng” liền nhíu mày khẽ nói:
- Huynh trưởng sao?
Ninh Tuyết nháy nháy mắt tặc lưỡi nói:
- Đúng vậy, huynh trưởng của tiểu muội.
Nhìn thấy dáng vẻ nghịch ngợm của Ninh Tuyết, An Thành chỉ bất lực mà cúi đầu mỉm cười, Minh Nguyệt nhìn thấy cảnh tượng này càng tức giận hơn mà kéo rèm xuống bỏ vào trong, An Thành dịu dàng nhìn Ninh Tuyết cười.
Thời gian trôi qua nhanh chóng, đã đến Thuần Pháp tự, cả ba người vừa bước xuống ngựa, Ninh Tuyết ngỡ ngàng trước sự oai nghiêm của ngôi tự này, nhắm mắt hít một hơi thực sâu bầu không khí trong lành này, lắng nghe tiếng chuông trong tự vang lên, âm thanh lắng đọng hoà cùng khuôn cảnh bình yên thực khiến cho tâm ta tĩnh lặng và an lạc, Minh Nguyệt ngay lập tức nói với An Thành:
- Dương tiểu lang quân chúng ta vào trong dâng hương thôi.
An Thành nghe vậy liền gật đầu mời Minh Nguyệt đi trước, xoay người thì nhìn thấy Ninh Tuyết vẫn đang híp chặt đôi mắt tận hưởng sự thanh tĩnh liền mỉm cười hỏi:
- Muội định đứng mãi ở đây sao?
Ninh Tuyết mở mắt ra nhìn An Thành cười nói:
- Muội thích nơi này, sự tĩnh lặng, cảm giác thật bình yên.
An Thành mỉm cười gật đầu nói:
- Đúng vậy, cảm giác rất bình yên.
Ninh Tuyết nghe vậy liền ngẩng đầu xấu tính bắt bẻ An Thành nói:
- Huynh trưởng à, huynh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-xuyen-tam-kiep-mot-bi-ngan/2548909/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.