Ninh Tuyết nhếch môi vừa đi vừa quay đầu lại lườm liếc cái vẻ bất cần nhưng lại không kém phần đáng yêu của An Thành rồi mỉm cười nói:
- Lại đại gia cơ đấy.
An Thành bị trêu chọc liền quay mặt sang một bên không thèm đáp, Ninh Tuyết len lén nhìn trộm An Thành, vẫn là gương mặt giận dỗi ấy, Ninh Tuyết lại bày trò nói:
- Đại gia hãy yên tâm mà đi theo tiểu nhân, tiểu nhân sẽ đi trước bảo vệ người, tin tưởng và đi theo tiểu nhân là không sai đâu thưa đại gia.
Nhìn thấy Ninh Tuyết khúc khích cười, An Thành cũng mỉm cười theo, Ninh Tuyết quay qua nhìn thấy vậy liền nói:
- Chịu cười tất là không giận nữa rồi nhá.
An Thành đẩy tay Ninh Tuyết ra nói lẫy:
- Ta là nam nhi đại trượng phu cần gì muội bảo vệ.
Ninh Tuyết nghe vậy chỉ mỉm cười rồi đưa tay kéo An Thành chạy đi tìm Chấn Long, An Thành khó chịu ra mặt, trên suốt đường đi cứ luôn miệng hỏi:
- Vẫn chưa đến sao?
Nhìn thấy An Thành gắt gỏng, Ninh Tuyết lòng thầm nghĩ:
- Hai người này sao ấy, cứ như kẻ thù muôn kiếp của nhau vậy?
Một lúc sau An Thành bắt đầu mất kiên nhẫn liền cáu kỉnh không muốn đi tiếp nữa nên nói:
- Không đi nữa.
Ninh Tuyết khựng người lại hỏi:
- Sao vậy, chúng ta sắp đến nơi rồi, Chấn Long ở ngay phía trước đây thôi
Nghe thấy Ninh Tuyết luôn miệng gọi “ Chấn Long, Chấn Long “ một cách đầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-xuyen-tam-kiep-mot-bi-ngan/2548891/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.