Sau đó Dương tướng quân hộ tống Hạ tướng quân hồi phủ, vừa nhìn thấy Hạ tướng quân được Dương tướng quân dìu về, bước đi khó khăn, Ninh Tuyết liền nhanh chóng chạy ra đỡ phụ Dương tướng quân, cả hai dìu Hạ tướng quân về phòng rồi cho thái y trong phủ và Hạ phu nhân chăm sóc, Ninh Tuyết và Dương tướng quân đứng sang một bên, Ninh Tuyết sốt sắng liền hỏi:
- Dương bá bá chuyện này rốt cuộc là sao vậy ạ?
Dương tướng quân lập tức thay đổi sắc mặt bực dọc nói:
- Là Hứa Minh Trạch và Lai Nghị Anh, bọn khốn đó muốn lấy lí do Hạ huynh tự ý điều binh về Dương Đô để mưu hại huynh ấy nhưng không thành, bọn chúng không đạt được mục đích nên tìm cách trừng phạt huynh ấy, khiến huynh ấy thành ra như thế này.
Ninh Tuyết thở dài trách móc nói:
- Bọn chúng đúng là lũ ác nhân cơ mà.
Nghe thấy những lời mắng chửi của Ninh Tuyết, tướng quân dù thân mang trọng thương nhưng vẫn mỉm cười dịu dàng nói:
- Đứa trẻ này… học hư rồi, đúng là phải phạt thôi.
Ninh Tuyết bị khiến trách nhưng vẫn không tỏ ý chán ghét mà trong lòng vẫn luôn lo lắng bước đến quan tâm hỏi han:
- Phụ thân… người sao rồi… đau lắm không?
Nhìn thấy dáng vẻ như muốn vỡ òa của Ninh Tuyết, tướng quân liền lập tức trấn an nói:
- Ta không sao… chỉ là vết thương cỏn con thôi… nghĩ ngơi vài hôm là sẽ không sao mà… nha đầu ngốc này… con lớn rồi đừng hỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-xuyen-tam-kiep-mot-bi-ngan/2548884/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.