Trưởng quầy đột ngột ngừng lại rồi suy ngẫm một lúc rồi liên tục nói:
- Tiểu nương tử người nói rất có lý, có thể là như vậy.
Sự việc quá đột ngột khiến Ninh Tuyết ngẩn người ra, đại bá đứng cạnh cũng khó hiểu liền hỏi:
- Có thể chuyện gì chứ, có gì thì ngươi cứ nói rõ, cứ ấp a ấp úng như thế làm gì?
Trưởng quầy bật cười trước sự hiếu kì của đại bá liền nói:
- Ta nhớ ra rồi, ta từng nghe ai bảo rằng ở Dương Đô, Hạ tướng quân có một ái nữ hình như tên là… tên là…
Ninh Tuyết khựng người chưng hửng nhìn trưởng quầy, đại bá cũng chau mày đợi chờ, trưởng quầy lúc này thì đang cố gắng vắt óc mắt suy nghĩ, miệng lắp bắp:
- Tên là… tên là cái gì nhỉ?
Nhìn nét mặt cố gắng nhớ của trưởng quầy, Ninh Tuyết lòng cũng bồi hồi không yên, đại bá lúc này đã dần mất kiên nhẫn liền quát to:
- Có mỗi cái tên mà người cũng chẳng nhớ nổi sao, vậy mà cứ luôn miệng bảo kính nể Hạ tướng quân.
Trưởng quầy lúc này bắt đầu phát cáu, phần vì không nhớ ra cái tên phần lại bí quát tháo như vậy, liền nghiến răng không ngừng vò đầu bức tóc nói:
- Cái tên này sao ta có thể quên được chứ, Hạ… Hạ…
Ninh Tuyết lòng lo sợ trưởng quầy sẽ nhớ ra nên liền dẫn dắt mọi người sang câu chuyện khác, Ninh Tuyết mỉm cười hỏi:
- Tin này sao người biết được vậy?
Đại bá nghe vậy cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-xuyen-tam-kiep-mot-bi-ngan/2548868/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.