Ninh Tuyết ngơ người, đứng không vững loạng choạng ngồi bệt xuống hàng ghế đá, chốc thì mỉm cười chốc thì nước mắt rơi nói:
- Cái gì mà ngọn đèn treo trước gió chứ, huynh nói lung tung gì vậy.
Ninh Tuyết đứng dậy bước vào phòng của phu nhân, An Thành chỉ biết đứng lặng lẽ nhìn theo nước mắt rơi xuống, Ninh Tuyết bước vào trong phòng đến gần giường của phu nhân, liền quỳ xuống gục đầu xuống giường khẽ nói:
- Phụ thân đã không còn, mẫu thân người nhất định phải khoẻ lại, đừng bỏ lại mình con như thế.
Một tuần ngay sau ngày hạ huyệt của tướng quân, vắng bóng tướng quân mọi chuyện đều xáo trộn cả lên, Ninh Tuyết nhận được tin Dương tướng quân và các vị tướng quân dưới trướng của Hạ tướng quân đều được triệu vào triều.
Ninh Tuyết vẫn không biết chuyện này rốt cuộc là vì nguyên cớ gì nhưng vì sức khoẻ của phu nhân ngày càng suy yếu, Ninh Tuyết đành gác lại chuyện đó sang một bên. Vào một ngày Ninh Tuyết đang ở trong phòng đút thuốc cho phu nhân, thì có một hạ nhân chạy vội vàng vào phòng nói:
- Tiểu thư bên ngoài có người tự xưng là Hứa thái sử đến muốn gặp phu nhân.
Ninh Tuyết nghe vậy lòng liền dự cảm có chuyện chẳng lành, liền nói:
- Hứa Minh Trạch sao?
Hạ nhân gật đầu nói:
- Dạ đúng thưa tiểu thư.
Ninh Tuyết nghe vậy liền thầm nghĩ:
- Kẻ đến thân phận chẳng tầm thường, lần này đích thân ngự giá ắt chẳng có điều lành nhưng nếu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-xuyen-tam-kiep-mot-bi-ngan/2548856/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.