Khi nghĩ về những lời phụ thân căn dặn trong lòng Ninh Tuyết có chút ăn năn nghĩ:
- Dương bá bá, An Thành xin hai người hãy tha lỗi cho Ninh Tuyết, ngoài phụ mẫu ra thì hai người là người quan nhất đối với Ninh Tuyết, con tuyệt đối không để ai làm hại đến hai người, đây là cách tốt nhất để bảo vệ hai người .
Bóng dáng của hai người họ vừa khuất thì từ bên trong một tiếng cười to vang lên đi kèm với tiếng vỗ tay, một người bước ra nói:
- Ta không ngờ Hạ gia tiểu nương tử lại tuyệt tình đến thế, một người là huynh đệ chí cốt của phụ thân cô, người còn lại là thanh mai trúc mã của cô, mà cô lại nhẫn tâm tổn thương họ như thế.
Ninh Tuyết liếc mắt ra sau, liền bước đến bàn ngồi xuống rót ly trà mỉm cười nói:
- Huynh đệ chí cốt sao, thanh mai trúc mã sao, ta khinh, đến cuối cùng cái họ cần chỉ là binh phù của phụ thân ta, chỉ là tam quân trong tay phụ thân ta.
Hứa thái sử mỉm cười bước lại bàn trà ngồi xuống nhâm nhi ly trà mà Ninh Tuyết rót sẵn hỏi:
- Binh phù thực sự không nằm trong tay cô sao?
Ninh Tuyết tức giận đập bàn mà trừng mắt hỏi:
- Nếu nắm trong tay năm mươi vạn quân của Tây Đô, ngài nghĩ ta còn ngồi đây nhờ người giúp báo thù sao?
Hứa thái sử mỉm cười hỏi:
- Vậy cô hãy cho ta lí do để giúp cô trả thù đi?
Ninh Tuyết được hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-xuyen-tam-kiep-mot-bi-ngan/2548846/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.