Nói xong những vị tướng quân đó nổi giận lần lượt bỏ đi, Ninh Tuyết chẳng mảy may để ý thái độ của họ mà chỉ nhìn sang Khương tướng quân và hỏi:
- Khương tướng quân tại sao ngài lại quyết định tin tưởng và giúp đỡ ta?
Khương tướng quân suy nghĩ chốc lát trả lời:
- Mạc tướng không biết lí do tại sao Hạ tiểu nương tử lại làm vậy thế nhưng mạc tướng dám chắc một điều...
Ninh Tuyết hướng mắt tập trung lắng nghe lời Khương tướng quân nói tiếp:
- Đó là Hạ tiểu nương tử tuyệt không phải là một nữ nhân tầm thường như lời Trạch tướng quân nói.
Ninh Tuyết nghe vậy liền cười ầm lên rồi hỏi:
- Người tin tưởng ta chỉ vì ta từng náo loạn cổng thành Tây Đô sao?
Khương tướng quân chỉ gật đầu nhẹ mà không lên tiếng, Ninh Tuyết thấy vậy liền nói tiếp:
- Dù là vì cái gì đi nữa, nhưng tiểu nữ vẫn muốn đa tạ tướng quân vì đã tin tưởng ta.
Khương tướng quân vẫn không nói gì, Ninh Tuyết liền nhớ ra còn việc phải làm liền nói khẽ vào tai của tướng quân, nghe xong tướng quân liền gật đầu, chắp hai tay nói:
- Mạc tướng liền cho người chuẩn bị ngay.
Nói xong Ninh Tuyết bước vào trong phủ, Khương tướng quân đã chuẩn bị phòng cho Hứa thái sử và Ninh Tuyết để cả hai có thể nghĩ ngơi.
Bên này trong lúc An Thành dạo bước trên phố ngang qua Hạ phủ, đã hai ngày trôi qua vẫn chưa nhận được bất kì tin tức nào của Ninh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-xuyen-tam-kiep-mot-bi-ngan/2548835/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.