Tứ gia vẫn nhìn Liêm Khanh bằng ánh mắt hoài nghi mà nói:
- So với hắn thì ngươi cũng chẳng đáng tin hơn là bao.
Liêm Khanh nghe vậy liền cười phá lên rồi nói:
- Ta và ngươi cũng khác gì nhau đâu.
Tứ gia nghe vậy liền cáu gắt mà quay mặt đi không đáp, Liêm Khanh nhếch mép cười một cái rồi đanh mặt lại nói:
- Với thực lực riêng lẻ của chúng ta hiện nay e rằng không phải đối thủ của hắn cho nên giờ là lúc chúng ta phải đồng lòng cùng nhau hợp sức để tiêu diệt kẻ thù, còn những việc khác thì để sau hẳn tính, được không?
Tứ gia suy ngẫm một lúc cảm thấy cũng có lý nên thầm nghĩ:
- Dù rằng tên Liêm Khanh này cũng chẳng đáng tin gì nói thẳng ra hắn nguy hiểm cũng chẳng kém gì tên Chấn Long nhưng lúc này đây, cách này cũng được coi là biện pháp duy nhất rồi, đành chịu thôi đến đâu hay đến đấy vậy.
Tứ gia thở dài một tiếng rồi nghiêm mặt nói:
- Được trước mắt cứ giải quyết xong tên khốn đó đi đã rồi tình tiếp chuyện khác.
Liêm Khanh nghe vậy cũng mừng rỡ mà gật đầu đáp:
- Được tạm thời cứ quyết định vậy đi.
Vừa dứt lời Liêm Khanh chìa bàn tay về phía Tứ gia, Tứ gia khó hiểu liền hỏi:
- Làm gì đấy?
Nhìn dáng vẻ cảnh giác của Tứ gia, Liêm Khanh bất giác mỉm cười nói:
- Nguơi đừng đa nghi quá được không, giờ đây ta và ngươi cùng chuyến tuyến đấy, phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-xuyen-tam-kiep-mot-bi-ngan/2548818/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.