Thu Phương bồi bà Thanh đến một quán cafe gần công ty của cô. Gọi cho bà Thanh một lý cam ép, còn mình thì cafe sữa, cô thích uống cafe nhưng lại sợ vị đắng nguyên thủy của nó nên chọn loại cafe sữa để áp chế vị đắng, cũng giống như trong tình yêu, cô thích Thiên Minh nhưng lại sợ anh từ chối, sợ sẽ tổn thương nên chọn cách im lặng, không dám công khai theo đuổi tình yêu của mình.
"Anh Thiên Minh xảy ra chuyện gì hả bác, con nghe nói bữa giờ ảnh đi công tác ở Sài Gòn."
Nhắc tới là cục tức lại nổi lên, bà Thanh bỏ ly cam đang uống dở xuống:" Công tác chỉ là phụ, mà chuyện chính là lên gặp con nhỏ kia. Cũng không biết con nhỏ đó cho nó ăn bùa mê thuốc lú gì mà bây giờ nó đổi ý muốn cưới về làm vợ. Con coi có tức chết bác không?"
Bà Thanh nói rất nhiều nhưng Thu Phương giờ có nghe vô được bao nhiêu đâu, trong đầu cô chỉ vang vọng mãi một câu là Thiên Minh muốn lấy người khác làm vợ, một người mà chỉ mới vừa gặp mặt, trong khi cô là thanh mai trúc mã của anh bao nhiêu lâu mà anh chẳng động tâm lấy một lần. Cô có gì thua cô gái kia?
Từ tận đáy lòng Thu Phương sục sôi một cỗ ghen tức không thể gọi tên. Cô thật sự muốn diện kiến cô gái may mắn đó, nếu cô ta thật sự xuất sắc thì cô sẽ cam lòng nhường bước, con nếu không thì...cô sẽ dành lại Thiên Minh bằng mọi giá.
"Thu Phương, Thu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-xoay-tinh-yeu/2637473/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.