Trong căn phòng nghiên cứu chỉ còn lại duy nhất một mình Lãnh Mạc trong đó, hắn chăm chú nhìn những lọ hóa chất mà trước đây Ngữ Hân đã từng sử dụng để chế tạo ra một chiếc mặt nạ silicon chuyển đổi dung nhan. Thật lâu sau đó, Lãnh Mạc đeo găng tay vào rồi trí nhớ dẫn dắt hắn từng bước làm theo hành động lúc xưa của Ngữ Hân. Mỗi một thao tác của Lãnh Mạc, đều giống hệt với một “phù thủy bóng đêm” chuyên nghiệp, chẳng hiểu vì sao hắn chỉ nhìn qua Ngữ Hân của hắn tạo ra mặt nạ một lần mà lại có thể tự làm lại một cách thuần phục như thế. Chiếc ghế lão đại Hắc Long vốn không dễ dàng ngồi vào, người duy nhất có thể đoạt lấy vị trí cao nhất của bang, chỉ có thể là Lãnh Mạc, độc ác, nham hiểm, mưu trí, thông minh, hắn đều có đầy đủ tư chất lãnh đạo. Bằng chứng là Hắc Long là một bang mà hễ nhắc đến, các lão đại nhiều phái khác cho dù có tuổi đời lớn hơn, bọn họ cũng phải nể mặt Lãnh Mạc. Và dĩ nhiên chỉ có Bạch Hổ mới là đối thủ duy nhất của Hắc Long hiện tại, nói chi đến việc Tiết Chí Khiêm đang giam cầm phu nhân yêu quý của Lãnh Mạc, chả trách càng khiến hắn ta như đang ngồi trên đống lửa, cần phải tạo ra một gương mặt khác để đột nhập bang Bạch Hổ, giải cứu Ngữ Hân. Lãnh Mạc biết rằng võ nghệ của Ngữ Hân vẫn chưa phải là đối thủ với Tiết Chí Khiêm, cho dù ngày trước hắn từng dạy hết võ thuật cho cô, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-vay-luyen-ai/729010/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.