Lãnh Mạc không thèm ngó ngàng đến Ngữ Hân, sau khi ăn tối và làm việc xong, hắn ôm gối đến sofa ngủ. Tuy gọi là sofa nhưng đó là một dạng giường cao cấp, không những có thể chứa đựng hai người trở lên mà còn có chế độ sưởi ấm khi mùa đông và quạt mát khi mùa hè.
Ngữ Hân nằm trên chiếc giường rộng lớn, cô quay ngược mặt về phía chiếc sofa, nơi có con người đáng ghét kia đang khoanh tay nằm ngủ. Mặt Ngữ Hân nhăn nhó, ngủ không yên với cái thứ yêu nghiệt trong bụng, nó cứ đau râm ran hành hạ cô suốt. Nhưng đó không phải là nguyên nhân chính khiến cô tức tối như vậy, mà nguyên nhân chính là do lời nói lúc chiều của Lãnh Gia Hào. Ngữ Hân nằm trằn trọc, xoay tới xoay lui như chiếc bông dụ trên giường đến tận mười hai giờ đêm mà cô vẫn chưa ngủ được. Ngữ Hân bèn ngồi dậy đi đến tủ lạnh lấy bánh qui và nước ép ăn ngon lành. Từ ngày có thai, Ngữ Hân không ăn được cơm canh gì nhiều, mà toàn ăn bánh kẹo và nước ép cốt chanh.
Ăn xong, cô thở hì hục vì bụng căng đầy, lại thấy gương mặt Lãnh Mạc mà thêm thấy ghét, bèn nghĩ trò chơi xấu hắn ta.
Ngữ Hân cầm cọ vẽ hí hửng đến cạnh sofa, cô đi từng bước nhẹ nhàng, không phát ra tiếng để Lãnh Mạc không thức giấc. Đến cả việc cười, cô cũng che miệng lại. Ngồi trên sofa, Ngữ Hân cười hì hì, khi cô vừa giơ tay định vẽ lên mặt Lãnh Mạc thì đã bị hắn phát hiện.
Lãnh Mạc vẫn trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-vay-luyen-ai/728996/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.