“Em tới tháng?”
“Ừm”
Lãnh Mạc nhíu mày, giọng nói có chút thất vọng, hắn buông Ngữ Hân ra rồi đi vào phòng tắm. Nghe tiếng nước xối ào ạt, Ngữ Hân bên ngoài bật cười.
….
Lãnh Mạc đến Kris kiểm tra sổ sách, vẻ mặt của hắn hôm nay khá hơn mọi khi, không nổi cơn điên với mọi người. Hà Sinh là người vui vẻ hơn ai hết, anh ta thầm nghĩ giá như ngày nào Giang Ngữ Hân kia cũng ngoan ngoãn nghe lời Lãnh Mạc thì anh ta cùng toàn thể nhân viên của Kris sẽ dễ thở hơn rất nhiều.
“Boss…” Hà Sinh gõ cửa phòng hồi lâu nhưng không nghe thấy động tĩnh gì, anh ta liền mở cửa thì bắt gặp Lãnh Mạc đang tựa đầu trên sofa, mắt nhắm nghiền lại, vẻ mặt Lãnh Mạc có vẻ không ổn. Hà Sinh cất giọng “lão đại, anh không khỏe?”
Lãnh Mạc vẫn giữ nguyên tư thế đấy, không nhúc nhích, trong hơi thở có chút khó nhọc “ra ngoài” giọng hắn lạnh lùng.
“Nhưng mà”
“Tôi vừa nói gì nhỉ?”
Hà Sinh nghe vậy hiểu ý, anh ta miễn cưỡng đi ra. Sống bên cạnh Lãnh Mạc nhiều năm, mỗi khi hắn ta bị bệnh lại rất ghét bị mọi người phát hiện, càng không muốn bất kỳ thuộc hạ nào đến gần, hắn ta không muốn yếu đuối trước mặt họ, lại càng ghét sự thương hại.
Vén tay áo lên, vết thương ở tháp Eiffel vẫn còn rỉ máu, đó là nguyên nhân khiến Lãnh Mạc lên cơn sốt. Vết thương do vũ khí của Tiết Chí Khiêm gây ra là một đường chém tuy không dài nhưng rất sâu, Lãnh Mạc vì muốn chạy đến giải vòng vây cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-vay-luyen-ai/728989/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.