Ngay khi mọi người bắt đầu nhập tiệc, Thiên Di tiến gần lại chỗ Hạo Thần, trên tay cô là một ly champagne - thứ chất lỏng màu đỏ óng ánh dễ làm say động lòng người.
- “Có thể mời chủ tịch Trần một ly được chứ?”
- “Cảm ơn. Nhưng hôm nay tôi không có hứng thú uống với người khác”
Cô cười - một nụ cười xinh đẹp khiến người khác dễ dàng say đắm. Nếu anh không biết rõ cô là ai thì chắc cũng đã bị nụ cười đó đánh lừa.
- “Ồ, hoá ra chủ tịch Trần mắc chứng ngại tiếp xúc với người khác. Thứ lỗi cho sự thất lễ của tôi khi không biết vấn đề này”
- “Từ bao giờ mà việc không muốn uống rượu với người khác lại trở thành chứng bệnh ngại tiếp xúc? Huống hồ chi chúng ta cũng được coi là có quen biết”
- “Nếu vậy thì thật vinh hạnh khi được Trần chủ tịch nhớ rằng mình có quen biết với tôi”
Nụ cười giảo hoạt của cô khiến anh có chút bực mình. Lúc nào cô gái đang đứng trước mặt anh cũng sử dụng bộ mặt tươi cười này để quyến rũ người khác? Cô thấy anh không đáp, cũng biết rõ anh đang không muốn tiếp chuyện với mình nên bèn nói:
- “Nếu vậy tôi cũng không làm phiền chủ tịch nữa. Hy vọng ngài tận hưởng cuộc vui tối nay”
Nói rồi cô sải bước tiến về phía trước. Vốn định lại chào hỏi, không ngờ người đàn ông đó chẳng cho cô chút mặt mũi nào, còn luôn tỏ ra cái dáng vẻ cao cao tại thượng. Khi Âu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-vay-hoa-hong-phu-nhan-doc-ac-tong-tai-nguy-hiem/2633292/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.