- “Được rồi, em khó tính thật, lý do gì em cũng không chấp nhận”
- “Vì anh đang nói dối, anh đã không muốn thành thật, tôi cũng không nhất thiết phải khách sáo làm gì. Một vị chủ tịch nếu muốn bày trò lừa người khác, trước khi đến đây ít nhất anh cũng nên tìm kiếm lý do nào hợp lý một chút mà trình bày. Không chừng tôi sẽ thấy cảm động với thành ý của anh mà nhận lời”
- “Vậy phải làm sao em mới đồng ý nhận lời làm vợ tôi?”
- “Rất đơn giản, tìm Thanh Khê về đây, bắt cô ta nói rõ năm xưa tôi không hề thuê người hãm hiếp cô ta. Anh có dám không?”
Hạo Thần khẽ nhăn mặt:
- “Ngoại trừ việc này ra”
- “Anh là không dám? Sợ rằng cô ta chứng minh được tôi vô tội? Vậy thì không cần thương lượng nữa đâu”
- “Vì cô ấy đã mất rồi”.
Hạo Thần nhẹ nhàng nói ra lời này, nhưng có thể thấy sức công phá của nó thì nặng như chì vậy. Nhưng vẻ mặt của Thiên Di vẫn tỏ ra bình tĩnh:
- “Anh nói gì vậy? Không phải anh bảo từ lâu đã không còn tìm kiếm cô ta sao, sao bỗng nhiên lại bảo là mất rồi?”
Hạo Thần lấy ra một xấp ảnh đặt trước mặt Thiên Di, bên trong là hình Thanh Khê nằm trên giường bệnh, nhìn cô ta rất thê thảm, không còn thấy đâu dáng vẻ xinh đẹp thanh thuần ngày nào nữa. Lúc này Thiên Di mới lộ vẻ ngạc nhiên, không tin vào những bức hình đang bày ra trước mắt mình.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-vay-hoa-hong-phu-nhan-doc-ac-tong-tai-nguy-hiem/2633268/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.