- “Tôi tưởng cô đã học được bài học quý giá từ những vụ lần trước rồi chứ? Không ngờ cô vẫn chậm tiêu đến như vậy! Là do cô không muốn hiểu hay là do đầu óc bã đậu khó tiếp thu?”
Thiên Di nhìn thẳng về phía cửa rồi cố ý nói:
- “Thần! Anh đã nghe rõ tất cả những điều mà Minh San vừa nói rồi chứ?”
Minh San hốt hoảng quay lại nhìn ngay lập tức, nhưng lại không thấy ai đứng ở cửa. Ngay khi cô ta xoay mặt lại thì lập tức một cú tát thật mạnh giáng xuống thẳng vào mặt cô ta. Minh San té ngã xuống đất, tay ôm một bên má vừa bị đánh đang phồng rộp cả lên, trên má còn hẳn rõ năm ngón tay đỏ chót của Thiên Di. Cô ta tức giận hét lớn:
- “Cô điên rồi à? Ai cho cô có quyền đánh tôi?”
Thiên Di cúi xuồng gần với Minh San, bóp thật chặt cầm của cô ta khiến Minh San đau đến ứa nước mắt nhưng không thể phản kháng lại được:
- “Ba cô không dạy được cô thì tôi thay ông ấy dạy dỗ cô, coi như làm tròn bổn phận của một người chị. Ông ấy sẽ cảm thấy thế nào khi đứa con gái yêu của ông ta cứ luôn miệng mắng người khác bằng mấy lời bẩn thỉu? À, đúng rồi, chắc là phải hài lòng lắm. Vì mấy lời ngu dốt thốt ra từ miệng cô là do chính ông ta dạy bảo nên cơ mà! Đúng là ‘hổ phụ sinh hổ tử’, ‘con hơn cha là nhà có phúc mà’! Tiền tôi kiếm được bằng việc gì là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-vay-hoa-hong-phu-nhan-doc-ac-tong-tai-nguy-hiem/2633194/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.