Dì Hà nghe thấy thế thì yên tâm, đang định rời đi thì Thiên Di đột ngột bảo:
- “Dì Hà, dì làm ở đây lâu chưa ạ?”
- “Dì làm ở đây cũng khá lâu rồi, từ lúc ngôi nhà này mới xây xong đến nay thì cũng gần 8 năm. Mấy năm gần đây cậu chủ thường xuyên đi nước ngoài, chỉ có dì cùng một số người hay đến dọn dẹp nhà cửa nên cũng đỡ buồn”
- “Ngôi nhà này trông rất hiện đại, không ngờ đã xây được 8 năm”
- “Rất đẹp đúng không? Người có tiền thường hay thích đầu tư vào mấy thứ đem lại giá trị lâu dài mà. Căn nhà này là món quà mà ông bà Trần tặng cho cậu chủ khi cậu ấy vừa được 20 tuổi. Có điều cậu Thần là người trầm tính nên người ngoài lui tới biệt thự rất ít, chỉ có cậu Lãnh Ngạo là lâu lâu đến chơi cùng”
- “Dì… đã gặp qua ông Trần lúc ông ấy còn sống bao giờ chưa?”
- “Hình như là chưa bao giờ dì thấy ông ấy đến đây, chỉ có bà Trần thôi. Mà thật ra dì cũng không nhớ rõ lắm, dì thì già cả lớn tuổi, trí nhớ cũng kém đi, mấy năm nay lại quanh quẩn ở mỗi ngôi biệt thự này hàng ngày, nếu rảnh thì cũng chỉ về quê thăm gia đình nên đầu óc cũng chậm chạp hẳn đi”
Thiên Di nghe thấy mấy lời này thì bật cười, nếu nói đầu óc dì Hà chậm chạp vì tuổi già thì cô cũng muốn sau này giống vậy. Tuy dì Hà đã hơn 60 nhưng vẫn còn rất nhanh nhẹn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-vay-hoa-hong-phu-nhan-doc-ac-tong-tai-nguy-hiem/2633191/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.