- “Đồ điên, nếu ngay bây giờ anh không cút ra khỏi phòng ngay cho tôi thì cứ đợi đến sáng mai mời người tới nơi này mà lo hậu sự”
- “Em nói chuyện với người khác lúc nào cũng rất nho nhã, dù cho người đó có làm em tức giận thì em cũng rất bình tĩnh. Chỉ riêng anh là luôn bị em mắng thẳng vào mặt, không công bằng gì cả”
- “Nếu vậy thì anh cũng đừng đến chọc ghẹo tôi, tôi cũng sẽ không cần để ý mà mắng anh”
- “Nói xem, hôm nay đi đâu mà tới tận bây giờ mới về?”
- “Buồn cười thật, tôi đang rất tôn trọng cuộc hôn nhân này, nhưng xem ra là anh không tôn trọng tôi. Chuyện tôi đi đâu, làm gì hay với ai đều là việc của tôi, không cần anh phải nhọc lòng lo lắng, hơn nữa, ngay từ đầu trong thoả thuận đã nói rõ anh không được phép can thiệp vào việc của tôi, tôi cũng sẽ không bao giờ chen chân vào việc của anh”
Hạo Thần lại mỉm cười, anh giả vờ suy nghĩ một lát rồi bảo:
- “Ồ, là thoả thuận sao? Có điều, anh không muốn tuân theo thoả thuận nữa thì như thế nào? Dù sao bây giờ hai ta đã đăng ký kết hôn, trừ khi cả hai cùng ký vào đơn ly dị, nếu không em cả đời này cũng phải làm vợ của anh. Còn mấy tờ cam kết ngớ ngẩn đó, dù cho nó có đóng mộc đỏ anh cũng không sợ, em không cần phải lôi mấy tờ giấy vô dụng đó ra để doạ. Nếu anh thực sự muốn làm gì,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-vay-hoa-hong-phu-nhan-doc-ac-tong-tai-nguy-hiem/2633180/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.