Ngay khi nhìn thấy Hạo Thần xuất hiện ở cửa. Khuôn mặt của Thanh Khê cũng tái nhợt không kém. Ánh đèn vàng trong căn phòng thậm chí càng làm cho làn da của cô ta thêm nhợt nhạt hơn bao giờ hết. Mạch Tín ngồi kế bên thì lại tươi cười hết sức rạng rỡ. Lão ta mở lời chào đầy vui vẻ với Hạo Thần.
- “Chủ tịch Trần, lâu quá rồi không gặp. Quả nhiên sức hút của cậu sau khi cưới vợ vẫn không suy giảm chút nào, vẫn phong độ như vậy. Thảo nào lại khiến người đàn bà của tôi cứ nhìm chằm chằm vào cậu đến nỗi không thể rời mắt được”
Lão ta quay sang nhìn Doãn Thanh Khê, trên khuôn mặt ở tuổi xế chiều là một nụ cười miễng cưỡng châm biếm đến đáng sợ. Thanh Khê nghe lão ta nói vậy thì cả cơ thể cứng đờ, quên cả việc phải cử động. Tầm mắt cô ta hạ xuống như thể mình vừa làm chuyện gì có lỗi vậy.
- “Kìa em, sao lại nhìn xuống vậy? Anh tưởng em phải dành thời gian nhìn Trần chủ tịch đây lâu hơn chứ? Chẳng phải năm xưa em chết mê khuôn mặt đẹp trai đó của cậu ấy à?”
Nói rồi lão ta lại bật cười quái dị thêm lần nữa, xung quanh chẳng ai hưởng ứng nỗi trò đùa nhạt như nước ốc của lão. Hạo Thần chẳng buồn liếc mắt xem đôi tình nhân này cãi nhau vì chuyện gì.
- “Hai vị chắc không phải là muốn mời tôi tới đây chỉ để chứng kiến chuyện hai người cãi nhau thôi đúng không? Còn nếu thật sự là vậy thì tôi xin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-vay-hoa-hong-phu-nhan-doc-ac-tong-tai-nguy-hiem/2633151/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.