12
Ta bao trọn một phòng riêng trên lầu quán trà, hẹn gặp Mạc Thượng Trần để nói chuyện riêng.
Từ sau nụ hôn hôm trước, Mạc Thượng Trần như biến thành người khác.
Trong đầu chỉ toàn muốn dính lấy ta.
Ví dụ như bây giờ, chàng rất tự nhiên ôm ta vào lòng.
Tất nhiên ta không phản kháng, thậm chí còn rất thích mùi hương trúc thoang thoảng trên người chàng.
Chàng có thể dễ dàng nhìn thấu cảm xúc của ta: "Có chuyện gì vậy?"
Ta không thể nói với chàng tất cả những gì ta biết, chỉ có thể bóng gió một chút:
"Ta cảm thấy Tướng quân phủ, gần đây có gì đó không ổn."
Nghe vậy, Mạc Thượng Trần khẽ nhíu mày, trong đôi mắt sâu thẳm của chàng lóe lên tia sắc bén khó nhận thấy.
"Ừ, người của Tướng quân phủ, đã muốn soán ngôi từ lâu rồi."
Ta lập tức bật dậy khỏi lòng chàng.
Ta vừa kinh ngạc vừa vui mừng: "Sao chàng biết?"
Mạc Thượng Trần bình tĩnh nói: "Mạng lưới tình báo của Đông Xưởng trải khắp kinh đô, nhất cử nhất động của Tướng quân phủ đều nằm trong tầm giám sát."
Câu nói này khiến ta ngay lập tức yên tâm "Vậy nếu Tướng quân phủ làm phản, tử sĩ của Đông Xưởng có thể xử lý bọn họ không?"
Mạc Thượng Trần trầm ngâm một lát, rồi chậm rãi lên tiếng: "Tử sĩ trong Đông Xưởng, không đủ năm vạn."
Nụ cười trên mặt ta cứng đờ: "Không phải nghe đồn Đông Xưởng có cả triệu tử sĩ sao?"
Mạc Thượng Trần xoa xoa ngón tay: "Ừm...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-van-thu/3735668/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.