🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Những thị vệ đến muộn thấy Mạc Thượng Trần thì cũng thức thời lui xuống.



Thực ra lúc nãy ta không cảm thấy sợ hãi lắm, chỉ là sau khi nhìn thấy Mạc Thượng Trần, ta đột nhiên cảm thấy rất tủi thân.



Oa một tiếng, ta bật khóc.



Mạc Thượng Trần, người luôn bình tĩnh và tự tin, giờ đây lại luống cuống tay chân.



Chàng nhíu mày, khi thì vuốt tóc ta, khi thì vỗ về lưng ta.



Ta khóc rất to, bình luận cũng đồng loạt tràn ngập màn hình:



Ta khóc đến mơ màng, vô thức đọc to một bình luận:



"Cơ hội tốt như vậy mà chàng không ôm lấy ta."



Mạc Thượng Trần sững người.



Khi ta nhận ra mình vừa nói gì thì đã được ôm vào một vòng tay ấm áp.



Đột nhiên, ta không muốn khóc nữa.



Bình luận: [Một câu nói, câu được Cửu Thiên Tuế của chúng ta thành cá há mồm.]



[Với tiến độ này, ta sẽ đối xử tốt với tất cả mọi người.]



Mặc dù vẫn còn hơi buồn, nhưng ta không còn sợ hãi hay tủi thân nữa.



Ta thoát khỏi vòng tay Mạc Thượng Trần, hỏi chàng:



"Chàng mang theo thứ gì vậy, cấn vào người ta đau quá."



Lần này, ta không hiểu bình luận cho lắm:



[6.]



[6.]



[6.]



[9.]



[Cố ý đúng không, chắc chắn là cố ý đúng không!]



[Câu hỏi này, thật sự có thể hỏi ra miệng sao?]



Mạc Thượng Trần quay mặt đi, tai đỏ ửng.



Giọng nói có vẻ hơi khàn: "Không có gì."



Bình luận: [Chậc chậc, nghe giọng này

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-van-thu/3735666/chuong-5.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Vọng Vân Thư
Chương 5
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.