Cả người Ngu Miểu choáng váng, phảng phất nổi nổi chìm chìm trong sống biển, chỗ chống đỡ duy nhất chỉ có Vấn Cảnh Hoà ở trước mặt.
Khoảng cách giữa sô pha và phòng ngủ cũng không tính là xa nhưng hai người cứng rắn ma sát tận nửa tiếng mới đi đến.
Ngu Miểu sờ cơ bụng cô tâm tâm niệm niệm, mỗi một múi đều rất cứng.
“Sao anh không cởi trên sân khấu hả?” Cô hỏi.
Dáng người tốt như vậy cất giấu rất đáng tiếc mà, Ngu Miểu cảm thán.
Tiếng Vấn Cảnh Hoà thở hổn hển, không khỏi bất đắc dĩ hỏi: “Em hy vọng anh cởi cho người khác xem ư?”
Ngu Miểu cười tủm tỉm trả lời: “Phúc lợi cho fans mà.”
“Anh thật là có một người bạn gái hào phóng.” Trong âm thanh của Vấn Cảnh Hoà có vài phần nghiến răng nghiến lợi.
Anh chợt cúi người xuống, cắn một cái không nặng không nhẹ vào cổ cô giống như trừng phạt.
Chân mày Ngu Miểu nhíu lại, không nhịn được nói: “Vấn Cảnh Hoà, anh là cún à!”
Vấn Cảnh Hoà lại ngăn môi cô lại một lần nữa, dường như sợ Ngu Miểu lại nói ra những câu nói anh không thích.
Ngu Miểu vừa mới hoà hoãn vài giây đã cảm thấy trong lòng có cái gì bị đốt lên, bốc cháy hừng hực.
Lúc này là ở trên giường Ngu Miểu không có chỗ trốn, tay Vấn Cảnh Hoà đặt sẵn trên eo cô không để cô trốn.
Vấn Cảnh Hoà cứ việc khống chế tiết tấu mà Ngu Miểu chỉ là hưởng thụ, thời gian lâu rồi cô vẫn cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tuong-voi-anh/3544528/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.