Từ bá vương ngạnh thương cung này nghe thấy là một bộ dáng rất không đứng đắn, cô cũng không thể tránh né mà nghĩ đến một ít hình ảnh không nên nghĩ.
Gương mặt Ngu Miểu như bị đốt lửa mà đỏ bừng một mảnh.
Lúc này cô cảm thấy may mắn Vấn Cảnh Hoà không ở trước mặt mình nếu không bị nhìn thấy xác định sẽ bị trêu chọc một phen.
“Vì sao Miểu Miểu không nói lời nào? Có phải đang suy nghĩ cái gì hay không?” Vấn Cảnh Hoa cười nhợt nhạt, trong âm thanh cũng nhiều thêm vài phần chế nhạo.
Ngu Miểu lập tức phủ nhận: “Không có, em không nghĩ cái gì!”
Khoé môi Vấn Cảnh Hoà mỉm cười: “Phải không?”
Sợ bị phát hiện ra manh mối nên Ngu Miểu nói một cách chính đáng: “Về sau anh không được nói vậy, ai nghe xong đều sẽ hiểu sai!”
Vấn Cảnh Hoà ngoan ngoãn trả lời: “Được, chỉ nói cho một mình em nghe.”
Ngu Miểu: “…”
Đùa giỡn xong ngữ khí của Vấn Cảnh Hoà cũng trở nên nghiêm túc: “Miểu Miểu, sau khi quay về Bắc Thần có lẽ anh phải bế quan một đoạn thời gian.”
“Có ý gì?” Ngu Miểu có chút khó hiểu.
Vấn Cảnh Hoà trả lời: “Anh phải viết ra một Album debut solo làm nhóm anh Lục anh Thẩm vừa lòng, anh Thẩm nói trong thời gian sáng tác đó bảo anh không được liên hệ với em.”
Ngu Miểu lẩm bẩm nói: “Anh em làm sao lại như vậy.”
“Không phải vấn đề của anh Thẩm.” Vấn Cảnh Hoà cười giải thích: “Anh đã đồng ý bởi vì anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tuong-voi-anh/3544526/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.