Nụ hôn này không giống chuồn chuồn nước như trước mà càng sâu hơn, cũng càng triền miên.
Vấn Cảnh Hoà giống như một thợ săn cực kỳ kiên nhẫn, anh từng bước dẫn Ngu Miểu bước vào phạm vi bẫy rập của chính mình, sau đó thắt chặt vòng này lại rồi công thành đoạt đất.
Ngu Miểu cảm thấy mình lúc này thật sự giống một con cá trong ly nước, muốn mở miệng hô hấp cũng không làm được.
Cô chỉ cảm thấy cả người mình đều mềm xuống, cũng may là Vấn Cảnh Hoà lúc này duỗi tay đón được cô.
Sau khi kết thúc nụ hôn này.
Ngu Miểu dựa vào trong lồng ng.ực của Vấn Cảnh Hoà mở miệng hô hấp mà bên tai cô là tiếng th.ở dố.c trầm thấp của Vấn Cảnh Hoà, ái muội lại làm người tràn ngập tưởng tượng.
Nhớ đến chính mình còn đang ở trong lồng ng.ực của Vấn Cảnh Hoà nên Ngu Miểu đỏ mặt giãy giụa đứng dậy: “Em có thể tự đứng lên…”
Nhưng vừa ra khỏi lồng ng.ực của Vấn Cảnh Hoà hai chân Ngu Miểu đã có chút nhũn ra, lại lảo đảo một cái cuối cùng vẫn bị Vấn Cảnh Hoà kéo trở về.
Vấn Cảnh Hoà khẽ cười trêu chọc: “Hôn cũng hôn rồi, ở trong lồng ng.ực của anh còn thẹn thùng ư?”
Ngu Miểu rũ đầu xuống rất thấp, trên chóp mũi đều là hương vị của Vấn Cảnh Hoà, gương mặt đỏ bừng kinh người, lúc này căn bản không dám nhìn Vấn Cảnh Hoà một cái.
Một lát sau cô lên tiếng: “Cảm giác thật thần kỳ.”
Vấn Cảnh Hoà nghi ngờ hỏi: “Chỗ nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tuong-voi-anh/3544523/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.