Ngu Miểu dường như là lập tức trả lời: “Không có mà.”
Mắt thường có thể thấy được Vấn Cảnh Hoà nới lỏng chân mày: “Vậy em tìm cậu ấy muốn chữ ký làm gì?”
“Cho bạn em.” Ngu Miểu kinh ngạc mà nhìn về phía anh: “Anh làm sao lại biết em tìm anh ấy…”
Nhưng lời này còn chưa hỏi xong, Tư Điềm và Khúc Hân đã đến một trái một phải lôi cô đi, hoàn toàn không chú ý đến bên cạnh còn có một người.
Vấn Cảnh Hoà nhìn bóng dáng của Ngu Miểu, cũng nhấp môi cười khẽ.
Kỷ Hồi đúng lúc đi đến đây, thấy ý cười trên mặt Vấn Cảnh Hoà, nên tò mò hỏi: “Anh Vấn, anh cười cái gì thế?”
Nháy mắt Vấn Cảnh Hoà thu lại ý cười, thần sắc bình tĩnh nói: “Bọn họ đều ở bên kia, chúng ta nhanh chóng đi qua đi thôi.”
Lúc này đúng lúc đã đến mười giây đếm ngược trước 0 giờ, tất cả các ca sĩ idol cùng các fans ở dưới sân khấu đếm ngược.
“Mười, chín, tám… Ba, hai, một!”
“Nguyên Đán vui vẻ!”
Bùm ——
Tiếng pháo hoa thật lớn cùng dải lụa rực rỡ cũng nổ tung ở thời khắc đó.
Dải lụa rực rỡ nháy mắt rơi lên người Ngu Miểu, ngay sau đó không nhịn được mà cười lên vì bầu không khí này.
Bốn người cũng vào lúc này ôm lấy nhau, sau đó nhỏ giọng mà ước nguyện: “Năm nay Universe nhất định sẽ nổi tiếng!”
Bởi có quá nhiều nghệ sĩ, chờ đến khi chụp cảnh, sân khấu chính dường như đã đứng đầy người.
Bốn người Ngu Miểu đứng ở vị trí bên cạnh, xem như hoàn thành sân khấu đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tuong-voi-anh/233043/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.