Ngu Miểu không nghe rõ, nên ngước mắt hỏi: “Vừa nãy anh nói cái gì?”
Vấn Cảnh Hoà cười hỏi: “Anh nói về kế hoạch tổ tiết mục muốn đi ra ngoài chơi, em muốn đi chơi trò chơi kích thích đúng không?”
Ngu Miểu gật gật đầu: “Đúng vậy! Em cảm thấy lá gan bây giờ của mình nhất định sẽ lớn hơn trước, muốn đi chơi!”
“Vậy anh về sẽ sửa sang lại một phần danh sách đi chơi để cho em chọn nhé.” Vấn Cảnh Hoà cong môi cười nói.
Ngu Miểu sửng sốt một chút, sau đó không nhịn được mà hỏi: “Anh thì sao? Anh không có chỗ nào muốn đi chơi sao? Phải biết rằng cơ hội đi chơi này không nhiều lắm đâu.”
Nếu là người thường tất nhiên là lúc nào muốn đi thì đi, nhưng bọn họ là idol, ra ngoài luôn luôn bị nhận ra chứ đừng nói đến cái loại khu vui chơi nhiều người như vậy.
Vấn Cảnh Hoà rũ mắt, cười nhìn thoáng qua Ngu Miểu: “Có chứ, những thứ em muốn chơi cũng là những thứ anh muốn.”
Con ngươi của Ngu Miểu sáng ngời, vui vẻ nói: “Hoá ra sở thích của chúng ta giống nhau à!”
Bởi vì sở thích giống nhau nên khi Ngu Miểu quay về phòng nghỉ, tâm tình cũng vô cùng tốt.
Cho nên Tư Điềm vừa nhìn thấy cô đã trêu chọc: “Làm sao thế? Gặp Vấn Cảnh Hoà rồi à.”
Bị đoán trúng trong nháy mắt, nụ cười của Ngu Miểu thu lại trong nháy mắt, may mắn lúc này Giang Đình không ở phòng nghỉ, sau đó liền nói: “Vừa rồi mình đi mua đồ uống gặp được Thiệu Tử Mặc, anh ta còn nói rất nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tuong-voi-anh/1008099/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.