Sau khi kết thúc ghi hình, hai người còn tách ra trả lời phỏng vấn.
“Có vừa lòng với người cộng sự này không?” Nhân viên công tác cười hỏi Ngu Miểu.
Ngu Miểu dường như không do dự mà gật gật đầu: “Vừa lòng chứ, nếu không thì làm sao em lại chọn anh ấy.”
“Nếu cho em cơ hội đổi cộng sự em có chọn đổi không?”
Ngu Miểu lắc đầu: “Không đổi ạ, vì sao phải đổi?”
Cô nói xong lại dừng một chút, sau đó ánh mắt nhìn nhân viên công tác cũng mang theo một chút tìm tòi nghiên cứu: “Vấn đề này có phải là có bẫy gì hay không? Nếu mà em nói có thì mấy người lập tức để phụ đề là “Ngu Miểu không hài lòng với cộng sự là Vấn Cảnh Hoà”? Hay là lập tức nói cho Vấn Cảnh Hoà là em muốn đổi cộng sự?”
Nhân viên công tác: “…”
“Thủ pháp cắt nối biên tập của tiết mục như thế em đều biết đấy nhé.” Ngu Miểu hừ một tiếng, có chút đắc ý dạt dào: “Em sẽ không mắc bẫy của mọi người.”
Nhân viên công tác không nhịn được mà nở nụ cười: “Chúng tôi không nghĩ sẽ làm vậy, nhưng mà em thật sự cung cấp ý tưởng tốt cho chúng tôi đấy.”
“?” Sự đắc ý của Ngu Miểu biến mất trong nháy mắt.
Nhân viên công tác không trêu cô nữa mà tiếp tục hỏi: “Tham gia tiết mục này có cảm nhận gì không? Sẽ lo lắng chính mình làm không tốt sao?”
Ngu Miểu rũ rũ mắt, thần sắc cũng trở nên nghiêm túc hơn: “Đây là lần đầu tiên em tham gia chương trình giải trí như vậy, đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tuong-voi-anh/1008096/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.