Tôn Châu.
Lúc bấy giờ xe ngựa đã dừng lại.
Lý Thiên Thành và Sở Diên đứng trước cổng thành Tôn Châu, xung quanh là các cấm vệ đang canh gác.
Mặc dù hôm nay là ngày lập thái tử, tuy vậy chẳng ai vui vẻ, bọn họ ai nấy đều trưng ra không mặt nhăn nhó, một chút ý tứ vui vẻ cũng không có, chẳng giống một thuộc hạ chút nào. Ngược lại còn có thấy, bọn họ cũng không thích Lý Thừa Húc như hắn.
Sau khi hắn và y rời khỏi nơi này, mọi thứ đúng thật vô cùng khác lạ. Tuy nhiên tình cảnh này vẫn không kha khá là bao, giống như lúc Lý Thiên Thành làm vua vậy, đều không được lòng quần thần.
Bởi lẽ tính cách của hắn không được tốt cho lắm, thường xuyên sinh ra ảo giác. Hơn nữa còn mệt mỏi đến mức muốn chém hết cho xong.
Lý Thiên Thành cong môi nhìn Lý Thừa Húc.
Hiện tại không biết đứa con này có thường xuyên lên cơn giống hắn hay không, nhưng sắc mặt của đám cấm vệ này đã cho thấy, quan hệ giữa quân và thần đều không tốt đẹp, thậm chí có phần gay gắt.
Ánh mắt của bọn họ là những tia giá lạnh, không còn cầm nổi cốc nước nữa, nếu không em sẽ không đủ nội.
"A Thành, chúng ta không thể đi như này vào trong được!" Sở Diên vội kéo tay hắn,
Lý Thiên Thành gật đầu tỏ ý đã hiểu, sau đó kéo tay y đến phía bên kia vách tường.
"Ồ yên đấy, để phu quân cướp đồ cho phu nhân nhận!"
Chờ khi có một cấm vệ đi qua, hắn liền ở phía sau xuất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tuong-giang-son/566751/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.