Đêm đã muộn, nếu không tắt đèn thì chẳng thể làm gì được, Lý Thiên Thành dù là ở đầu cũng không ngừng mê luyến nhan sắc mỹ mạo của Sở Diên.
Dù ở bất kỳ đâu, vào thời điểm nào, chỉ cần có thể, hắn liền tiếp tục ép bức Sở Diên. Mỗi ngày như thế hắn đã dần không thể vắng bóng Sở Diên, mặc dù hắn rất thích chà đạp y để thỏa mãn ham muốn, song đến cuối cùng vẫn không thể chịu nổi ánh mắt ngấn nước của y.
"Đừng khóc, đừng khóc!" Dù hắn đã cố gắng rất nhiều, nhưng thú tính vẫn không ngừng dày xé hắn từng chút từng chút một, để hắn điên cuồng đắm chìm trong ham muốn của bản thân.
Đã qua mấy mươi năm thanh xuân, nhưng tình xuân của hắn vẫn không hề có động thái suy giảm.
Hắn là một kẻ biến thái, hơn nữa còn là hết thuốc chữa rồi. Hắn thích làm nũng cũng rất thích làm tình, cho dù là phút giây nào cũng không ngừng suy nghĩ đến việc đó. Kể cả những lúc Sở Diên ở dưới thân hắn khóc lóc xin tha, hắn vẫn khoái chí đến vậy.
Hắn là một con ma cuồng dục, bất cứ lúc nào cũng có thể khiến hắn đắm chìm trong trạng thái cuồng nhiệt đến phát điên.
Sở Diên thường mắng hắn nếu như hắn vẫn cứ như thế, y chắc chắn sẽ thiến hắn, có như vậy hắn mới không tiếp tục làm y.
Kỳ thật hắn cũng rất sợ nha! Sở Diên không phải là loại người dám nói mà không dám làm, bất kỳ lúc nào lời nói của y điều rất đáng tin cậy.
Chỉ có điều hắn lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tuong-giang-son/566748/chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.