Liêm Châu.
Vạn An Lầu của Dương Xuân việc làm ăn vô cùng thuận lợi, khách quan đến vô cùng đông, đến mức tiếp không xuể.
Từ lúc Cố Thanh đến giúp hắn một tay thì Vạn An Lầu ngày càng thăng hạn, bởi lẽ mỹ nam vô cùng nhiều nha! Nữ nhân đến uống rượu còn nhiều hơn số nam nhân đặt chân vào đây, tuy nhiên muốn động chạm thì mơ đi!
Hôm đó Dương Xuân được lão nhân gia gần thanh lâu mà trước đó y từng làm chỉ cho cách thức ủ rượu, Dương Xuân học sơ qua đã có thể làm một cách nhuần nhuyễn, kết quả hắn đã chế ra một cách ủ rượu khác, so với cách của lão nhân gia đó thì đậm đà hơn, còn có hương vị ngon gấp mấy lần so với các loại rượu khác.
Rượu mà hắn ủ có hậu rất ngọt, đã vậy còn thanh thanh nữa, nếp được hắn ủ kín, được đem cất giấu tận mấy tháng mới đem ra dùng, khi uống vào vị ngọt của nó có thể khiến người ta quên cả đường về!
Bấy nhiêu thôi cũng đủ hiểu, rượu của hắn ngon đến cỡ nào rồi.
Cứ như thường lệ, hôm nay Vạn An Lầu vẫn đông khách như ngày nào, người người vây kín hết đường đi. Mấy nha đầu làm đến không kịp tay, quên trước rồi lại quên sau không biết nên đem rượu qua bàn nào trước, kết quả đem lộn bàn luôn.
Dương Xuân ở một bên nhìn mà tức điên, hắn ở đây còn nhìn rõ là bàn phía tay trái dãy giữa vừa rồi gọi hai vò rượu nếp, cứ như vậy mà đem qua bàn giữa phía bên phải.
Vốn chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tuong-giang-son/566698/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.