Lý Thiên Thành đến khi hoàn thành chính sự thì cũng đã khuya rồi. Hắn đang trên đường trở về thì gặp Lưu thái y đang gấp gáp quay về Thái Y viện, lập tức hắn liền tức tốc đi đến chỗ Lưu thái y.
"Xem bệnh xong rồi à?" Hắn nhìn ông gặng hỏi.
Lưu thái y hơi cúi đầu, ông nhẹ giọng nói: "Bẩm hoàng thượng, bệnh đã xem xong!"
Lý Thiên Thành dò xét Lưu thái y một lượt, nhìn trán lấm tấm mồ hôi thì có hơi lạ, hắn nhíu mày hỏi.
"Sau lại vội vàng như thế, có chuyện gì à?"
Lưu thái y lui về sau một bước, xua tay: "Sao có thể chứ! Hoàng thượng, nếu không có việc gì vậy hạ thần xin cáo lui!"
Nghe Lưu thái y nói như vậy, hắn cũng không bắt ép ông ở lại, dù sao đêm cũng đã khuya rồi, Lý Thiên Thành phất tay sau đó rời khỏi.
Nhìn Lý Thiên Thành chắp tay ra sau lưng an nhiên rời đi, Lưu thái y như trút ra được gánh nặng, ông thở phào nhẹ nhõm, sau đó cũng trở về thái y viện.
...
Từ Thanh cung.
Lý Thiên Thành đứng ở ngoài cửa một lúc, hắn thấy đèn phòng đã tắt, nghĩ bụng có lẽ Sở Diên đã ngủ rồi.
Thấy cũng lạ, mọi khi y sẽ để đèn chờ hắn ghé qua, sao đêm nay lại vội vàng tắt đèn như thế.
Lý Thiên Thành hơi tò mò, ban nãy Lưu thái y toát mồ hôi nhìn hắn cúi đầu đã sinh ra nghi hoặc, hiện tại Sở Diên lại ngủ sớm cũng khiến hắn sinh ra hiềm nghi.
"Quái lạ, sau lại ngủ sớm như vậy?" Hắn khó hiểu tự nhẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tuong-giang-son/566661/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.