Diệp Vân Âm nằm trên giường mắt nhìn về hướng cửa sổ, nàng đang suy nghĩ một kế hoạch mới vừa đủ khiến cho Liễu Yến kia phải gục ngã.
Chẳng mấy chốc tất cả mọi thứ lại về tay nàng, không có người bảo vệ Liễu Yến kia chỉ là một con tôm nhỏ nhoi tùy ý nàng bóc vỏ, mặc cho có người bảo vệ cũng chẳng thể ngăn cản được bàn tay ma thuật của nàng.
Diệp Vân Âm trong lòng vui sướng không ngừng nàng mỉm cười, tự nhủ thầm: "Chỉ cần dùng Sở Diên kia làm lá chắn, bổn cung không tin Liễu Yến đó có thể làm được chuyện gì to tát."
Như vậy nếu như nàng ở trước mặt Sở Diên, chỉ cần nói vài lời công kích, chắc chắn y sẽ nghe theo răm rắp và không màng đến điều gì.
Lần này nếu có thể thành công dùng Sở Diên làm thòng lọng trói chặt Lý Thiên Thành, Liễu Yến đó chắc chắn sẽ không thể toàn mạng.
Từ trước đến giờ Lý Thiên Thành chưa từng sủng ái ai quá một tháng huống hồ Liễu Yến kia cũng chẳng tốt đẹp bao nhiêu, so về tài sắc lại chẳng hơn được ai được mấy phần.
Ngay cả Lý Thiên Thành cũng chỉ đến vào ban sáng đêm tối cũng lại quay về bên cạnh Sở Diên.
Nếu như nàng nắm bắt được cơ hội để cho Sở Diên thành công mê hoặc Lý Thiên hành thì Liễu Yến kia cũng chỉ là một quân cờ nhỏ nhoi đến lúc chiếu tướng thì cũng phải thua trận.
...
Sở Diên mơ hồ nhìn xa xa hôm nay là ngày thứ mười ba y tập tành, trong lòng biết bao nhiêu muộn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tuong-giang-son/566656/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.