"Không xong rồi, không xong rồi!" Vừa thoát được một cơn thập tử nhất sinh, tên đó nửa vui lại nửa sợ.
Vui thay vì đã được toàn mạng, buồn thay chắc chắn sẽ chịu không ít khổ hình.
"Nói! Chuyện gì, sao lại hớt ha hớt hải như vậy?" Phía trước Khắc Ni Tư Hy, là quận chúa của Lương Quốc.
Nghe giọng nói hoảng loạn của An Tây, lập tức khiến nàng nhíu mày quan sát.
"Một mình ngươi trở về à?" Nhận thấy có gì đó không đúng, Khắc Ni Tư Hy hơi nhướng mày, lúc đi hết thảy chín tên, đến khi trở về chỉ có một?
"Bẩm... quận chúa, kỳ thực không hành thích được Lý Thiên Thành, hắn ta mang theo quá nhiều ảnh vệ... Thân thủ lại vô cùng tráng kiện, thuộc hạ không thể đánh bại!" An Tây vừa nói vừa cuống quýt.
Tay cũng run run nắm chặt vạt áo, lúc bấy giờ chỉ cầu mong quận chúa có thể nói giúp hắn ta vài lời.
"Bỏ rơi đồng bọn, một mình chạy trối chết? Đó là hành vi của con dân Lương Quốc sao?" Khắc Ni Tư Hy tức giận quát.
Khi đi thì một một hai nói nhất định lấy được mạng sống của Lý Thiên Thành, khí thế An Tây lúc phải nói là rất uy lực. Còn tưởng đâu hắn ta thật sự lợi hại, đã nghĩ ra được biện pháp gì cho nên mới mạnh miệng.
Vậy mà... cho đến phút cuối lại bỏ rơi đồng bọn, một mình thoát nguy trở về, để những người kia chôn thay ở nơi xa lạ.
An Tây là tướng, những người đó đều là thuộc hạ của hắn, ra sức vì hắn, cùng hắn vượt muôn ngàn khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tuong-giang-son/566637/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.