Editor: Cogau
Sau khi Phương Minh Vĩ quay lại nhà ăn, ngồi xuống, người nào người nấy bắt đầu giống như đều tới mời rượu anh, còn Phương Minh Vĩ thì ai đến mờicũng không từ chối. Cuối cùng vẫn là Trương Triêu Lâm không nhìn nổi,mới thôi, Đoàn trưởng ở dưới bưng ly rượu la to: “Chính ủy không cóngười như anh đâu, anh là có chị dâu ở đây nên không uống rượu, về tìnhthì có thể tha thứ, nhưng tôi là Đoàn trưởng phải không, chịu cấm cảnnhư anh vậy là không nên đâu!” Nói xong còn hướng về phía Lý Mân nói một câu: “Chị thấy đúng không, chị dâu?”
”Nhưng tôi cũng không cấm!” Lý Mân nhìn Trương Triêu Lâm Tiếu nói, phía dưới liền ồn ào lên, lahét: “Chính ủy, một ly, chính ủy, một ly!”
Trương Triêu Lâm vungtay lên, bên dưới lại yên tĩnh lại, trơ mắt nhìn, cho rằng Trương TriêuLâm thật sự muốn uống: “Tụi nhóc các cậu ồn ào cái gì, tôi phải đi gácthay cảnh vệ Tiểu đoàn, các cậu cứ ở đây uống đi, không được ầm ĩ, cẩnthận tối hôm nay cho các cậu thêm đồ ăn đấy!” Nói xong thì ở dưới đềuthở dài, nhưng cũng biết, khi xuân đến thì lãnh đạo doanh trại sẽ phảigác thay cảnh vệ Tiểu đoàn, đây là một quy định bất thành văn.
Trương Triêu Lâm nói xong, mấy cán bộ cũng đứng lên đi cùng với anh ta, Phương Minh Vĩ cũng cùng đi, trước khi đi, dặn họ chăm sóc cho tốt các chịdâu, không cho làm mất mặt bộ đội.
Chiều nay, Phương Minh Vĩ đứng ở trong gió tuyết, hoàn toàn không có một tí ti lạnh lẽo nào,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tron/1882692/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.