Hạ Hi Tuyền nhẹ nhàng trả lời “Chào anh!” rồi yên lặng gắp thức ăn, ăn cơm!
Không khí có vẻ rất lúng túng, một câu ‘Chào anh!’ đó của Hạ Hi Tuyền, giốngnhư hai búa tạ giáng xuống, làm cho tất cả người trong bàn ăn đều lặngim.
Mà từ sau câu ‘Chào anh!’ này, Hạ Hi Tuyền vẫn không nói gì,một mình ăn đồ ăn của mình, thỉnh thoảng để Lý Hạ Thu gắp một chút thứcăn cho. Hai người Từ Kiếm Phong và Lý Hạ Thu vẫn câu có câu không nóiqua lại!
Phương Minh Vĩ nhìn bộ dạng của Hạ Hi Tuyền trong lòngcảm thấy rất lo lắng, cũng rất sợ. Đúng, sợ hãi, hai chữ này bao nhiêunăm chưa từng xuất hiện rồi! Phương Minh Vĩ ở đại đội đặc công đã từngthực hiện rất nhiều nhiệm vụ, cũng rất nhiều lần lướt qua Tử Thần, nhưng chính xác chưa từng xuất hiện hai chữ này ở đáy lòng. Cho dù là đối mặt với mưa bom bão đạn, thậm chí là khi đạn xuyên qua thân thể, đều chưatừng có.
Bữa cơm này kết thúc, là do Phương Minh Vĩ thấy khi ănHạ Hi Tuyền chỉ gắp món ăn thanh đạm trên bàn ở ngay trước mặt, vì vậynóng lòng dùng muỗng xúc cho Hạ Hi Tuyền một muỗng đậu hũ rắc mè chiêncay.
Sau đó, Hạ Hi Tuyền nhìn chằm chằm đậu hũ, ba người còn lại thì nhìn chằm chằm Hạ Hi Tuyền.
Mấy giây sau, Hạ Hi Tuyền đặt đũa xuống, cầm khăn giấy lên lau miệng, đứnglên nói với họ “Em ăn đủ rồi, đi về trước, mọi người từ từ ăn đi“. Nóixong cầm túi xách đi ra ngoài, Từ Kiếm Phong và Lý Hạ Thu còn chưa kịpphản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tron/142653/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.