Chương trước
Chương sau
Các hành khách trên tàu lục tục đứng lên kiểm tra vết thương, may mắn là bà cụ ngồi ở phía trên, người phụ nữ có thai được Tông Chính Khiêm bảo vệ nên cũng không bị thương.

Mọi người chờ đợi mãi, nhưng tàu điện ngầm vẫn không khởi hành, cũng không có thông báo tin tức gì, không biết phải chờ đến bao lâu.

Một số người nóng nảy mất kiên nhẫn bắt đầu phàn nàn chửi thề, phần lớn mọi người đều cau mày lúng ta lúng túng, chỉ có cô gái đeo tai nghe vẫn ngủ say như chết, như thể trời sập xuống cũng không ảnh hưởng tới cô.

Mà tiếng đập cánh kỳ lạ nó đột nhiên biến mất, điều này không hiểu sao khiến cho Tông Chính Khiêm sinh ra cảm giác bất an.

Nhất là khi anh dường như nghe được có tiếng người giống như đang kêu la thảm thiết phát ra từ toa xe phía sau.

Rất nhanh càng có nhiều người cũng nghe thấy, tiếng kêu la thảm thiết cũng dần dần rõ ràng hơn, khoảng cách với bọn họ càng ngày càng gần, trên mặt các hành khách đều hiện lên vẻ hoang mang và sợ hãi.

Đám đông không biết tại sao lại di chuyển, có người chen lấn về phía trước, có người đẩy người về phía đầu xe, rất nhiều người bị xô đẩy chửi ầm lên.

Tông Chính Khiêm muốn xem xem rốt cuộc là có chuyện gì đang xảy ra, nhưng anh lại không thể không ngăn cản trước người phụ nữ để bảo vệ cô ta, phòng ngừa cô ta bị người khác đẩy ngã.



Mà bên ngoài cửa sổ lần lượt có người chạy nhanh về phía trước, tất cả đều điên cuồng chạy với vẻ mặt lo lắng, thỉnh thoảng còn sợ hãi ngoái đầu lại nhìn.

Tông Chính Khiêm đã làm quá nhiều tiết mục có cảnh chạy, nên anh nhạy bén nắm bắt được bầu không khí nguy hiểm từ phía sau tàu điện ngầm.

Anh quyết đoán đứng ra hô to với mọi người:

"Mọi người không nên hốt hoảng, nhiều người như vậy đẩy tới đẩy lui cũng vô dụng, xem ra tàu điện ngầm trong nhất thời không thể sửa xong. Toa xe phía cũng chật kín người không chen qua được, người bên cạnh mở cửa hai bên ra, chạy thẳng từ đường hầm đến trạm ga kế tiếp!"

Trong lúc hoảng loạn mà có người đứng ra chỉ đạo chạy trốn.

Mọi người cầu còn không kịp, đám người còn chưa kịp suy nghĩ đã thấy ngoài cửa sổ quả nhiên có người trong đường hầm, lập tức nghe theo gợi ý của anh, đập nát nút mở cửa khẩn cấp mở cửa hai bên của tàu điện ngầm ra, rồi nhảy xuống xe bước ra khỏi đường hầm, chạy về phía trước.

"Chạy mau! Mọi người mau trốn về phía trước đi! Phía sau có quái vật đó!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.