Các hành khách trên tàu lục tục đứng lên kiểm tra vết thương, may mắn là bà cụ ngồi ở phía trên, người phụ nữ có thai được Tông Chính Khiêm bảo vệ nên cũng không bị thương.
Mọi người chờ đợi mãi, nhưng tàu điện ngầm vẫn không khởi hành, cũng không có thông báo tin tức gì, không biết phải chờ đến bao lâu.
Một số người nóng nảy mất kiên nhẫn bắt đầu phàn nàn chửi thề, phần lớn mọi người đều cau mày lúng ta lúng túng, chỉ có cô gái đeo tai nghe vẫn ngủ say như chết, như thể trời sập xuống cũng không ảnh hưởng tới cô.
Mà tiếng đập cánh kỳ lạ nó đột nhiên biến mất, điều này không hiểu sao khiến cho Tông Chính Khiêm sinh ra cảm giác bất an.
Nhất là khi anh dường như nghe được có tiếng người giống như đang kêu la thảm thiết phát ra từ toa xe phía sau.
Rất nhanh càng có nhiều người cũng nghe thấy, tiếng kêu la thảm thiết cũng dần dần rõ ràng hơn, khoảng cách với bọn họ càng ngày càng gần, trên mặt các hành khách đều hiện lên vẻ hoang mang và sợ hãi.
Đám đông không biết tại sao lại di chuyển, có người chen lấn về phía trước, có người đẩy người về phía đầu xe, rất nhiều người bị xô đẩy chửi ầm lên.
Tông Chính Khiêm muốn xem xem rốt cuộc là có chuyện gì đang xảy ra, nhưng anh lại không thể không ngăn cản trước người phụ nữ để bảo vệ cô ta, phòng ngừa cô ta bị người khác đẩy ngã.
Mà bên ngoài cửa sổ lần lượt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tron-khep-kin/2609114/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.