Quả nhiên, máu từ bụng người đó chảy ra, có thứ gì đó từ bên trong đâm thủng quần áo anh ta, những chiếc gai đen sắc nhọn nhô ra, sau khi “rẹt rẹt” xé toạc, khoảng ba con côn trùng tám chân cỡ đứa trẻ năm sáu tuổi chui ra ngoài.
Chúng nó đều có màu đen sẫm, đôi mắt kép i đúc những con quái vật trong đường hầm, chúng không có cánh và kẹp chân trước, chỉ có kim ở đuôi và bộ hàm trông đáng sợ như bọ ngựa, toàn thân nhuộm đẫm máu tươi, cái bụng phình to của chúng động đậy.
Người đàn ông bất động, từ ngực đến bụng đã bị xé toạc hoàn toàn, bên trong trống rỗng không còn nội tạng, tất cả đã bị ấu trùng ăn sạch sành sanh, chỉ còn lại xương sống và xương sườn nát bấy, cùng với cổ họng đứt lìa treo lủng lẳng ở đó.
Mấy con ấu trùng đứng thẳng bằng chân sau, nhấc chân trước và nửa người trên, nhìn chòng chọc về phía đám người.
Trong ánh mắt khiếp sợ của mọi người, bọn chúng nhảy lên cao về phía bọn họ.
Đột nhiên chúng nổ tung trên không, dịch thể màu xanh màu vàng và cả những nội tạng mới ăn lúc nãy bắn tung tóe khắp nơi, tởm đến mức khiến người ta quặn ruột và dạ dày, như muốn nôn hết tất cả thức ăn cuối tuần trước ra.
“Đó… là ấu trùng sao?” Tông Chính Khiêm bịt miệng bịt mũi, vừa nôn vừa hỏi.
“Ừ, chắc là nó, xem ra bọn chúng đẻ trứng trong cơ thể người, lúc nãy anh không mở cửa thả người ra ngoài là đúng.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tron-khep-kin/2609100/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.