Hoài Tước bình tĩnh mà kiêu ngạo nói lên lời ngang ngược đến nổi khiến người nghe khiếp sợ, lại cảm thấy cô như đang có bệnh tuổi dậy thì, lời kịch của vai ác không thể dán lên gương mặt trẻ con dễ thương của cô.
“Lời này đừng nên nói ra, nếu không sẽ bị bên chính phủ khống chế bắt đi đấy, không chừng còn bị người ta bắt đi làm thực nghiệm để nghiên cứu.”
Tông Chính Khiêm nhắc nhở cô nên khiêm tốn một chút, không ngờ là Hoài Tước không phản bác lại anh, gương mặt như băng xuất hiện vết rách.
Dường như trong chớp mắt cảm xúc thống khổ hiện lên trong đôi mắt cô, cô yên lặng trong mấy giây, rồi gật đầu nói: “Lời anh nói không sai.”
Tông Chính Khiêm không biết cô là người thế nào, từ đâu mà đến, vì sao lại có dị năng kỳ quái như vậy, nhưng cô đã cứu anh, cứu những người sống sót còn dư lại và cứu những người trên mặt đất có khả năng bị tập kích.
Cho nên anh quyết định giấu giếm năng lực dị thường của cô, trong phạm vi mà bản thân có khả năng bảo vệ cô.
“Sau khi xong việc, bên chính phủ điều tra, tôi sẽ nói không biết, cô không nói cho họ biết là cô giết hết đám quái vật này, chắc không có vài người biết chính cô động tay, may mắn là cô không làm hành động nào khoa trương, thiết bị theo dõi cũng không quay được bất kỳ chứng cứ nào.”
Anh nghiêm túc cúi đầu nhìn cô, dùng chất giọng nặng nề nói với cô.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vong-tron-khep-kin/2609098/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.